Cái tên Hải Phi chính là người đã chấp bút cho các tựa phim điệp chiến được đánh giá cao về chất lượng nội dung (Ma Tước, Code Name,...). Nhưng Băng Mỏng lại bước đầu không làm giảm đi phong độ của nam biên kịch trong lòng khán giả.
Như đã biết, bộ phim này được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên, nội dung xoay quanh hai nhân vật chính Trần Thiển (Bành Quán Anh) và Xuân Dương (Trần Ngọc Kỳ). Hai người trong vai trò là lính đặc công của hai tiền tuyến khác nhau về lập trường và tín ngưỡng nhưng cùng chung mục đích kháng Nhật.
Trải qua nhiều lần tiếp xúc, Trần Thiển và Xuân Dương từ nghi kỵ, phỏng đoán đối phương dần tin tưởng, về sau cùng nhau nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ trong cuộc chiến chống Nhật tại Thượng Hải năm 1944.
Câu chuyện vừa nghe đã thấy kích thích, cộng thêm hai gương mặt được yêu mến của màn ảnh Hoa ngữ càng khiến cho mọt phim muốn xem hơn nữa. Vậy mà phần nội dung mở màn đã phát hiện không ít thiếu sót.
Quả thật, khi Bành Quán Anh và Trần Ngọc Kỳ xuất hiện ngay từ những khung hình đầu tiên, nhiều tình tiết quen thuộc của thể loại điệp chiến bắt đầu nối đuôi nhau "nổi trên mặt nước" cũng không có gì lấy làm lạ. Bởi quanh đi quẩn lại, phim kháng Nhật của Trung Quốc cũng chỉ có bấy nhiêu. Khác là khác ở cột mốc thời gian, là nội dung câu chuyện mang điểm nhấn và nhân vật có tỏa sáng đến mức thu hút người xem hay không.
Cách xử lý các chi tiết trong phim của Hải Phi đã không còn khéo léo và ấn tượng như trước, cảm thấy "buồn cười" hơn là phải phấn khích trước những gì đang xem. Cảm giác gay cấn là có, hồi hộp là có, bất ngờ cũng không thiếu và hiển nhiên cũng có những chi tiết gây cười được cài cắm.
Tuy nhiên, mọi thứ không được triển khai thấu đáo, thứ cần làm lại bỏ qua, thứ vô lý thì hết lần này đến lần khác được "tung ra". Những chi tiết gây cười trong phim khá gượng gạo, khoa trương và đôi lúc không thật sự cần thiết.
Chưa kể, phục hóa trang gần như không tạo được cảm giác của thời đại, không bám sát giai đoạn bấy giờ của Thượng Hải. Bối cảnh ban đêm của Thượng Hải lộng lẫy, choáng ngợp nhưng cảm giác này sao lại giống như Thượng Hải phồn hoa ngày nay đến vậy?
Có những thứ không phải "mới toanh", lóa mắt mới hấp dẫn người xem mà quan trọng phải chân thực, phải thực tế vì có câu "phim cũng như đời, mà đời cũng như phim".
Ngoài ra, các câu thoại trong phim cũng không mang tới điều gì quá ấn tượng, chỉ là những câu nói rất bình thường, lắm lúc còn ảnh hưởng đến nhân vật. Giọng nói của các nhân vật người Nhật khi nói tiếng Trung cũng không đúng với chất giọng tông cao đặc trưng của người Nhật.
Trước khi bàn đến diễn xuất của cặp đôi chính, tin chắc những ai đã xem qua các tập đầu tiên của Băng Mỏng đã phải rất ấn tượng với phần thể hiện của dàn cast lão làng. Từ cái tên Vương Kính Tùng cho đến Ngô Việt, Diêu An Liêm,... chỉ cần nhìn thấy thần thái của họ đã phải xuýt xoa và công nhận "gừng càng già càng cay".
Không chỉ xuất hiện một cách "hào nhoáng", những gương mặt này làm cho khán giả phải gật gù, tán thưởng lối diễn xuất tự nhiên dày dặn kinh nghiệm, nét nào ra nét đấy, kiểm soát biểu cảm và cử động khuôn mặt đúng với "chức danh diễn viên" của mình.
Cách họ đối diễn với nhau, với hai nhân vật chính, cách họ tung hứng xem rất "cuốn" dù chỉ là những cảnh trao đổi, nói thoại. Có thể khẳng định rằng xem họ đối thoại còn dễ chịu, đắt giá hơn rất nhiều so với những cảnh hành động giả trân.
Kịch bản: Hải Phi
Đạo diễn: Kim Sâm
Diễn viên: Bành Quán Anh,Trần Ngọc Kỳ,Phú Đại Long,Cao Hãn Vũ,Trần Tiểu